Thứ 1. Nhận diện bản chất sai trái, phản khoa học của bài viết
Bài viết mang tiêu đề “4 giai đoạn cáo chung của chế độ cộng sản” là một sản phẩm điển hình của hoạt động chống phá tư tưởng, sử dụng phương pháp gán ghép chủ quan, suy diễn chính trị, cắt xén lịch sử, nhằm gieo rắc hoài nghi, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội mà nhân dân ta đã lựa chọn. Toàn bộ bài viết không dựa trên bằng chứng khoa học, cơ sở pháp lý hay thực tiễn khách quan, mà chủ yếu dựa vào: Nhận định cảm tính; Suy đoán động cơ cá nhân; Đánh đồng hiện tượng cá biệt với bản chất chế độ; Lặp lại các luận điệu cũ của các tổ chức, cá nhân chống đối ở nước ngoài. Đây là thủ đoạn quen thuộc trong chiến lược “phi chính trị hóa – phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng – thúc đẩy đa nguyên, đa đảng” mà các thế lực thù địch đang kiên trì theo đuổi.

Thứ 2. Bác bỏ luận điểm “chủ nghĩa Mác – Lênin đã sụp đổ, Đảng mất lý tưởng”
Luận điểm cho rằng chủ nghĩa Mác – Lênin là “sai lầm và tội ác”, đã bị lịch sử phủ nhận là một sự xuyên tạc trắng trợn. Thực tế cho thấy:
- Chủ nghĩa Mác – Lênin không phải là một giáo điều bất biến, mà là một học thuyết khoa học và cách mạng, luôn được vận dụng sáng tạo, bổ sung và phát triển phù hợp với điều kiện lịch sử cụ thể.
- Đảng Cộng sản Việt Nam không rập khuôn mô hình Xô viết, mà đã kịp thời đổi mới tư duy lý luận từ Đại hội VI (1986), khởi xướng công cuộc Đổi mới – một minh chứng rõ ràng cho bản lĩnh chính trị, năng lực tự điều chỉnh và sức sống nội sinh của Đảng. Nếu Đảng “mất lý tưởng” như bài viết xuyên tạc, thì không thể:
- Duy trì được ổn định chính trị – xã hội trong nhiều thập kỷ;
- Đưa Việt Nam từ một nước nghèo, bị bao vây cấm vận trở thành quốc gia có thu nhập trung bình;
- Giữ vững độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ trong bối cảnh khu vực và thế giới đầy biến động. Việc một số cá nhân có quan điểm lệch lạc, thậm chí sai trái trong lịch sử không thể bị lợi dụng để quy chụp bản chất của cả Đảng và nền tảng tư tưởng của Đảng.

Đồng chí Cố Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng là người đầu tiên nhận định, được Đại hội Đảng lần thứ XIII thông qua và đưa vào Nghị quyết Đại hội: "Với tất cả sự khiêm tốn, chúng ta vẫn có thể nói rằng: Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay". Và thực tiễn trong giai đoạn hiện nay đã tiếp tục chứng minh thành quả đó.
Thứ 3. Bác bỏ luận điệu “độc tài cá nhân” và xuyên tạc về nguyên tắc lãnh đạo, phủ nhận vai trò của tập thể Đảng
Bài viết cố tình bóp méo cơ chế lãnh đạo của Đảng, quy kết rằng Đảng Cộng sản Việt Nam đã chuyển sang “độc tài cá nhân”, phủ nhận nguyên tắc tập trung dân chủ. Cần khẳng định rõ:
- Đảng Cộng sản Việt Nam thực hiện nguyên tắc tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách, mọi quyết định quan trọng đều thông qua Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, theo đúng Điều lệ Đảng.
- Việc Trung ương thống nhất cao trong lựa chọn nhân sự lãnh đạo chủ chốt là biểu hiện của sự đoàn kết, trách nhiệm chính trị, không phải là “bế tắc” hay “miễn cưỡng” như luận điệu xuyên tạc. Những khó khăn, thách thức trong công tác cán bộ, đấu tranh phòng chống tham nhũng không phải dấu hiệu suy tàn, mà là quá trình tự chỉnh đốn, tự làm trong sạch đội ngũ, điều mà không phải đảng cầm quyền nào trên thế giới cũng dám và làm được.
Thứ 4. Xuyên tạc vai trò của Tuyên giáo và Công an – một thủ đoạn nguy hiểm
Luận điệu cho rằng lực lượng Tuyên giáo và Công an “bịt miệng, đàn áp” là sự đánh tráo khái niệm có chủ ý. Trên thực tế:
- Công tác tuyên giáo là nhiệm vụ chính đáng của mọi đảng cầm quyền, nhằm bảo vệ nền tảng tư tưởng, củng cố niềm tin xã hội, đấu tranh với thông tin sai trái, thù địch.
- Lực lượng Công an nhân dân thực hiện chức năng bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội, xử lý các hành vi vi phạm pháp luật, không phải “đàn áp tư tưởng” như các đối tượng chống phá cố tình vu cáo. Việc xử lý cán bộ vi phạm, kể cả cán bộ cấp cao, chứng minh quyết tâm chính trị rất lớn của Đảng trong phòng, chống tham nhũng “không có vùng cấm, không có ngoại lệ” hoàn toàn trái ngược với luận điệu cho rằng đó là “đấu đá phe phái”.
Thứ 5. Bác bỏ luận điệu “giai đoạn cáo chung tất yếu”
Lịch sử đã nhiều lần chứng minh mọi dự đoán về sự “sụp đổ tất yếu” của Đảng Cộng sản Việt Nam đều sai lầm.
Sự tồn tại và phát triển của Đảng không dựa trên tuyên truyền suông, mà dựa trên:
- Sự gắn bó mật thiết với nhân dân;
- Thành tựu phát triển đất nước được cộng đồng quốc tế thừa nhận;
- Vai trò lãnh đạo không thể thay thế trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Việc các thế lực thù địch liên tục “đếm ngược” sự sụp đổ của chế độ chỉ phản ánh sự bất lực về lý luận và thực tiễn của họ, chứ không phản ánh hiện thực khách quan của Việt Nam./.
Công an xã Phụng Công