Họ là 4 người phụ nữ bất hạnh trong vụ thảm án 4 bà cháu bị Doãn Trung Dũng sát hại ở Quảng Ninh.
Quá nhiều nỗi đau được kìm nén của 4 người phụ nữ liên quan đến kẻ giết người man đã vỡ òa trong phiên xử vào sáng 16-12.
Khi cánh cửa xe chở phạm nhân đến sân toà vừa mở ra, hai người phụ nữ
bước xuống hấp tấp. Người phụ nữ gầy gò, khoảng 40 tuổi nháo nhác tìm
kiếm. Khi chị thấy chiếc xe thùng chở phạm nhân đỗ ở cổng Tòa án, chị
run rẩy lao ra chiếc xe.

Vợ Dũng chị run rẩy lao ra chiếc xe. Ảnh: HẢI ĐƯỜNG
Chị là H., vợ của phạm nhân. Chị cố nhòm vào thùng xe mếu máo: “Anh
ơi! Bà và các cháu tốt như vậy, anh nỡ lòng nào làm thế? Các cháu còn
nhỏ dại có tội tình gì đâu anh? Em cứ tưởng anh đi về (Dũng mới đi tù về
được hơn 2 năm-PV) đợt này sẽ tu chí làm ăn, yêu thương vợ con mà giờ
em phải chịu như vậy! Bao nhiêu năm chung sống, em chỉ mong anh làm
người tử tế là em mãn nguyện rồi...”.
Chị là người duy nhất khóc từ khi có mặt đến khi phiên tòa kết thúc.
Chị nói, giọng nói nhỏ và nhẹ đầy yếu đuối của một người phụ nữ quen
cảnh chịu đàn áp: “Chồng tôi chơi bời như thế nào, đi với ai tôi đều
không biết. Chồng tôi là người cục cằn, mỗi khi tôi nói gì anh nói sẵng
là tôi im. Kinh tế gia đình gặp nhiều khó khăn, thỉnh thoảng tôi có cằn
nhằn với anh về việc thiếu tiền, về việc anh nợ nần nhưng tôi nghĩ việc
đó không thể đẩy anh vào tình cảnh khó khăn được”.
Chị nói trước Tòa về hôm xảy ra vụ án mạng kinh hoàng cướp đi sinh
mạng của người dì ruột và 3 đứa cháu của chị: “Sáng 24-9, chồng tôi chở
tôi đi làm (sáng nào Dũng cũng chở vợ đi làm), sau đó anh ấy về. Đến
khoảng hơn 9 giờ, tôi nhận được điện thoại của người nhà nói nhà bà Hát
bị một kẻ nhẫn tâm vào giết hại cả 4 bà cháu. Tôi rụng rời chân tay, xin
quản lý cho nghỉ nhưng quản lý không cho nghỉ. Tôi gọi điện báo cho
chồng về việc này, có dặn anh đến thăm hỏi nhà dì Hát. Đến trưa, tôi
giục anh thì anh cáu nên tôi im lặng. Tôi không ngờ người giết hại dì và
các cháu tôi lại là chồng tôi”.

Khi gia đình nạn nhân bức xúc, mẹ Dũng chỉ biết im lặng. Ảnh: HẢI ĐƯỜNG
Người phụ nữ thứ hai liên quan đến phạm nhân Doãn Trung Dũng là người
mẹ già của Dũng. Bà là một giáo viên già đã về hưu, thường im lặng và
chỉ trả lời ngắn gọn các câu hỏi của Thẩm phán. Bà không khóc, không tỏ
ra đau khổ. Duy nhất một lần di chuyển trong tòa, bà có kêu lên: “Tôi
đau quá!”; rồi bà im lặng. Không ai hình dung được nỗi đau của bà như
thế nào. Ngay cả khi gia đình nạn nhân bức xúc trước gia đình bà, bà
cũng chỉ biết im lặng.
Hai người phụ nữ ở phiên tòa khác là hai nạn nhân của Dũng, chị Th.
và chị O. Họ là những người con mất mẹ; những người mẹ mất con... Gia
đình chị O. và chị Th. không yêu cầu đền bù gì nhiều, chỉ là thủ tục
đúng quy định của pháp luật. Đến phiên tòa, 2 người phụ nữ này thỉnh
thoảng không kiềm chế được cảm xúc của mình.
Khi Dũng nói lời sau cùng xin lỗi những người thân của 4 bà cháu vì
đã “vô tình” bị Dũng giết hại, vẻ mặt chị O. đầy cay đắng. Khi bắt gặp
nụ cười thỏa mãn của Dũng lúc toà tuyên án, chị đã tỏ thái độ đau đớn
tột cùng. Chị nói trong vòng tay của người thân: “Con tôi, mẹ tôi làm
sao sống lại được bây giờ?”.
Bốn người phụ nữ liên quan đến Doãn Trung Dũng đều là những người
được đánh giá là rất hiền lành. Họ đều có quan hệ họ hàng, từng yêu
thương đùm bọc nhau.
Tôi chỉ mong hố sâu tổn thương ngăn cách do Dũng gây ra cho họ sớm được nguôi ngoai...
Theo Hải Đường (Pháp Luật TPHCM)