Đấu tranh, phản bác quan điểm sai trái, thù địch
Đăng ngày: 23/12/2025 - Lượt xem: 33
Nhân văn không đối lập dân chủ: Nhìn lại luận điệu xuyên tạc về "cơ cấu đại biểu quốc hội” là người khuyết tật

Tại buổi làm việc với đại diện Đảng ủy Chính phủ và các ban, bộ, ngành Trung ương về tình hình thực hiện chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước đối với người khuyết tật, Tổng Bí thư Tô Lâm đã đưa ra định hướng nghiên cứu, bổ sung cơ cấu có đại biểu quốc hội là người khuyết tật. Ngay sau đó một số trang web phản động như Việt Tân lại đưa ra luận điệu cố tình đánh tráo khái niệm “cơ cấu” để xuyên tạc bản chất dân chủ của hệ thống chính trị nước ta.

Trước hết, cần khẳng định: định hướng nói trên không phải là một quyết định hành chính áp đặt, càng không phải “bố trí ghế” như luận điệu xuyên tạc gán ghép. Đây là định hướng nghiên cứu chính sách, được nêu trong Thông báo Kết luận số 444 của Tổng Bí thư Tô Lâm tại buổi làm việc với đại diện Đảng ủy Chính phủ và các ban, bộ, ngành Trung ương về thực hiện chủ trương, chính sách đối với người khuyết tật. Đặt vấn đề trong tổng thể kết luận này cho thấy rõ: cơ cấu đại biểu là một mắt xích trong chính sách toàn diện vì người khuyết tật, chứ không phải công cụ chính trị.

Tổng Bí thư nhiều lần nhấn mạnh: người khuyết tật là một bộ phận không tách rời của cộng đồng dân tộc, có đầy đủ quyền sống, học tập, lao động và tham gia quản lý xã hội. Quan điểm xuyên suốt là chuyển từ “y tế - chăm sóc” sang tiếp cận “xã hội - hòa nhập”, trao quyền để người khuyết tật trở thành chủ thể phát triển, chứ không phải đối tượng thụ hưởng thụ động. Trong tinh thần đó, việc nghiên cứu khả năng có đại biểu Quốc hội là người khuyết tật chính là mở rộng kênh tham gia chính trị, bảo đảm tiếng nói của một nhóm xã hội dễ bị tổn thương được phản ánh trực tiếp ở cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất.

Tổng Bí thư Tô lâm chủ trì buổi làm việc về tình hình thực hiện chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước đối với người khuyết tật

Luận điệu cho rằng “nếu thực sự dân chủ thì không cần cơ cấu” là một ngụy biện kinh điển. Dân chủ không đồng nghĩa với việc Nhà nước đứng ngoài mọi bất bình đẳng xã hội. Ngược lại, ở bất kỳ nền dân chủ thực chất nào, việc thiết kế cơ chế đại diện để khắc phục những rào cản mang tính cấu trúc luôn được coi là biểu hiện của dân chủ trưởng thành. Nếu chỉ trông chờ vào “tự nhiên”, trong khi điều kiện tiếp cận giáo dục, việc làm, hạ tầng, vận động chính trị của người khuyết tật còn nhiều hạn chế, thì kết quả không phải là dân chủ, mà là sự loại trừ. Cũng cần nhấn mạnh: “cơ cấu” không thay thế lá phiếu của cử tri. Ở Việt Nam, mọi ứng cử viên, kể cả người được giới thiệu, đều phải trải qua hiệp thương, tiếp xúc cử tri và chịu sự lựa chọn trực tiếp của Nhân dân. Do đó, việc quy chụp rằng Quốc hội là “mô hình lắp ráp” hay “đảng cử, dân bầu cho có” là sự xuyên tạc trắng trợn, phủ nhận vai trò thực tế của cử tri.

 Đặc biệt, nếu nhìn toàn văn kết luận của Tổng Bí thư, sẽ thấy rõ trọng tâm không chỉ nằm ở đại diện chính trị, mà còn là chiến lược dài hạn: giảm số người khuyết tật mới, nâng cao chất lượng dân số; mở rộng việc làm, sinh kế; xây dựng hạ tầng, dịch vụ công thân thiện; phòng chống bạo lực, phân biệt đối xử; huy động khu vực tư nhân và xã hội cùng tham gia. Trong một tổng thể như vậy, việc nghiên cứu bổ sung đại biểu Quốc hội là người khuyết tật không phải “làm đẹp báo cáo”, mà là sự khẳng định nhất quán nguyên tắc “không để ai bị bỏ lại phía sau”.

Thực chất, điều mà các luận điệu công kích muốn nhắm tới không phải là quyền của người khuyết tật, mà là phủ nhận vai trò tổ chức, điều tiết của Nhà nước trong bảo đảm công bằng xã hội. Bằng cách đánh tráo khái niệm “cơ cấu” thành “sắp đặt phản dân chủ”, họ cố tình gieo hoài nghi, làm méo mó bản chất của nền dân chủ Việt Nam, một nền dân chủ đặt con người ở vị trí trung tâm và coi con người là tiêu chí phát triển. Dân chủ chân chính không chỉ được đo bằng hình thức bỏ phiếu, mà bằng việc mọi nhóm xã hội đều có cơ hội hiện diện, tham gia và được lắng nghe. Trong bối cảnh đó, đề xuất nghiên cứu cơ cấu đại biểu là người khuyết tật không phải là sự thụt lùi dân chủ, mà là một bước tiến về nhận thức, trách nhiệm và nhân văn của hệ thống chính trị Việt Nam.

Phạm Như Khánh – Công an phường Phố Hiến

Tin liên quan